Chủ đề lần này là đại dương xanh thẳm, cho nên tạo hình của cô là nàng tiên cá. Truyền thuyết về nàng tiên cá vẫn luôn lưu truyền bất kể nơi đâu. Ngày bé cô thường không hiểu tại sao, nàng tiên cá vốn có thể vui vẻ vô tư trải qua một đời bình an dưới đại dương, lại vì người mình yêu chấp nhận mất đi giọng hát để đổi lại đôi chân.
Cô ấy từ bỏ đại dương đến thế giới loài người, để rồi mang theo trái tim vỡ tan thành bọt nước. Tình yêu đáng giá như vậy sao, vậy cô bây giờ có phải rất giống nàng tiên cá ấy không, vì tình yêu cô nguyện ý bước vào hố sâu. Nhưng cô biết có một điều cô khác nàng tiên cá bởi vì hoàng tử yêu cô.
Một lần nữa Trần Tuyết bước ra từ phòng hoá trang, không gian lặng im, chẳng ai còn dám thở mạnh bởi vì bọn họ sợ. Sợ rằng người trước mặt họ thật sự sẽ tan biến.
Cô mặc một bộ váy đuôi cá bó sát màu xanh lam lấp lánh ánh bạc, khoe ra những đường cong tinh tế mà hoàn mỹ. Làn da trắng hồng không chút tì vết được đánh nhũ kim như phát sáng dưới ánh mặt trời. Đuôi mắt có giọt lệ chảy xuống ngưng đọng lại tựa như những hạt trân châu, làm người ta vừa nhìn đã thấy đau lòng.
Nàng ngồi đó tựa lưng vào tản đá lạnh lẽo nhìn về phía thành phố lấp lánh ánh đèn. Đêm nay sóng biển như cuồng nộ bao phủ lấy nàng. Nàng đưa tay nắm lấy những hạt cát, nhưng chúng lại theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163313/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.