Buổi sáng cô mắt nhắm mắt mở theo thói quen đưa tay muốn ôm cục cưng là lòng. Nhưng bên cạnh trống trơn, lẽ nào thằng bé còn dậy sớm hơn cả cô. Trần Tuyết vừa mở mắt liền giật nảy người ngồi thẳng dậy. Đây là đâu sao cô lại ngủ ở nơi này vậy, nhìn một vòng cô nghe thấy tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm.
Chết tiệt không phải chứ cô là đang ở trong phòng của Lý Cảnh Phong sao. Sao cô chẳng nhớ một chút gì vậy, tối qua cô mệt quá nên lên xe liền ngủ. Chẳng lẻ là Lý Cảnh Phong bế cô vào đây, đúng là đồ sói đội lót người mà, vậy mà giám trong lúc cô ngủ lợi dụng cô. Cơ mà sao cô lại ngủ say như chết vậy chứ. Cô đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới mình một lần nữa, vẫn còn may trên người vẫn là quần áo hôm qua, chắc là không xảy ra việc gì đâu nhỉ. Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, cô hoảng hốt nhảy xuống giường ngay cả dép cũng không mang chạy một mạch xuống lầu.
Lúc Lý Cảnh Phong đi ra trên giường đã không còn người. Hôm qua nhìn cô ngủ rất say, anh đột nhiên không muốn để cô ở phòng con trai mà bế cô về phòng mình. Anh muốn xác định một chút cái cảm giác cả ngày nay của mình là gì. Nhìn cô gái đang nằm trên giường mình, đắp chiếc chăn của mình anh cũng không có cảm giác chán ghét như trước kia.
Anh vốn là người ưa sạch sẽ, đồ của anh người khác không ai dám đụng vào. Sau lần phát sinh năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163262/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.