Trần Tuyết cố gắng sắp xếp lại mọi thứ trong đầu. Lý Cảnh Phong vẫn im lặng tựa lưng vào ghế, giống như đang muốn xem tiếp theo cô sẽ làm như thế nào.
Trần Tuyết mở miệng, giọng cô có chút mệt mỏi nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng, tựa như đang thủ thỉ, lại như đang kể chuyện xưa nào đó.
"Lý Cảnh Phong, tôi biết anh chán ghét tôi. Tôi thừa nhận năm đó là mình cố tình chuốc say anh, đưa anh về cũng là có mục đích. Hẳn anh cũng biết, tôi chỉ là một con bé nhà quê không cha không mẹ, lên thành phố học chỉ mong có thể đổi đời. Tôi cần tiền, vậy cho nên muốn thiết kế giả tình một đêm cùng anh, chỉ muốn lấy từ anh một khoảng tiền. Chỉ là ở đời người muốn làm chuyện xấu ắt phải chịu trừng. Có lẽ anh sẽ không quên chứ, đêm đó là anh cưỡng đoạt tôi."
Nói đến đây cô chợt dừng lại đưa mắt quan sát người đối diện, rất tiếc cô không thể tìm thấy bất cứ cảm xúc gì trên người Lý Cảnh Phong.
"Từ nhỏ sức khoẻ của tôi không được tốt lắm, kỳ sinh lý cũng không điều. Người khác mỗi tháng có một lần, còn tôi 3,4 tháng có khi nữa năm mới có một lần. Nếu anh không tin chúng ta có thể đến bệnh viện để kiểm tra. Vì vậy cho nên, khi phát hiện mình mang thai đứa bé đã quá lớn. Tôi vốn định sẽ tự mình sinh con rồi nuôi nó, nhưng tôi phát hiện mình không nuôi nỗi chính bản thân, làm sao có thể nuôi một đứa bé. Tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ta-day-la-nu-phu/3163254/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.