Edit: Mocha
Beta: Mocha nhưng 2 ly
Phương Khuynh Quân không nhịn được cơn giận dữ. Hắn cầm kiếm bay ra, đứng trước Phương Tiểu Quân để bảo vệ cậu.
Phương Tiểu Quân không trúng nhiều thuốc mê lắm, vì thế lúc này cậu đã dần dần tỉnh lại. Nhìn thấy Phương Khuynh Quân, cậu còn tưởng cậu đang nằm mơ.
Tú bà kinh hoảng, hô lớn: "Người đâu! Bắt lấy chúng!"
Đám tay chân xung quanh xông lên. Phương Khuynh Quân đánh hai ba kiếm đã xử lí được tất cả. Hắn xoay người, bế Phương Tiểu Quân nhảy lên lầu hai, trốn thoát từ cửa sổ của nhã phòng.
Tú bà thấy vịt lên gần đến miệng đã bay mất, cúi người thở gấp vì tức giận.
Khi gió lạnh thổi qua, Phương Tiểu Quân mới tỉnh táo hoàn toàn. Cậu sững sờ nhìn Phương Khuynh Quân.
Phương Khuynh Quân mím môi, lạnh mặt suốt quãng đường hồi cốc.
Phương Khuynh Quân nhận ra mình đang đi đâu. Cậu nhíu mày, nói: "Em không về!"
Phương Khuynh Quân thoáng dừng chân, nhưng rồi ngay lập tức quay về với tốc độ nhanh hơn.
Phương Tiểu Quân cắn môi, la lớn: "Em không muốn về!"
"Phương Tiểu Quân!" Phương Khuynh Quân cũng không vui, tức giận nhìn cậu.
Đôi mắt của Phương Tiểu Quân đầy nước, vẻ mặt ảm đạm.
Phương Khuynh Quân hít một hơi thật sâu, hắn nhất định phải biết Phương Tiểu Quân đang nghĩ lung tung chuyện gì.
Sau khi trở lại sơn cốc, Phương Tiểu Quân vẫn đang rụt đầu như rùa đen. Cậu nằm ở góc sáng sủa trên giường, không hề lên tiếng, nhưng mặt cậu đã đầy nước mắt.
Chỉ là cậu đã chôn mặt vào đầu gồi, vì thế Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-su-huynh/203678/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.