Minh Triệu căng thẳng nhìn anh ta, Tấn Trọng Bắc vẫn tươi cười như cũ, cô không phân biệt được anh ta là chân thành hay là cười giỡn. Tấn Trọng Bắc có một phòng làm việc của chi nhánh chuyên nghiệp, còn có cha đạo diễn của anh ta, mẹ diễn viên, làm sao có thể thiếu người.
Nói đùa, bối cảnh lớn mạnh như vậy, thông báo tuyển dụng mọi người phải lựa chọn cẩn thận.
Ba năm trước đây, Minh Triệu không nộp đơn thành công, đó là khi ấy khả năng của cô chưa đủ. Nhưng cô bây giờ, mặc dù có kinh nghiệm làm việc. Nhưng còn chưa đủ tư cách làm trợ lí cho ảnh đế. Tấn Trọng Bắc có thể nhớ được cô, chứng minh năm đó cô để lại ấn tượng quá sâu cho anh ta rồi.
Minh Triệu nhớ lại, là cảm thấy có chút mất mặt. Lúc đó cô khóc nước mũi đều rơi, Tấn Trọng Bắc cho cô một chiếc khăn tay. Hàng hiệu, chiếc khăn tay đó đến bây giờ còn được cô giữ ở trong hộp. Bây giờ nếu cô cầm khăn tay đăng kí bán đấu giá trên mạng, nhất định có thể bán ra một giá tốt.
Buổi tối, gió thổi vào người, không làm dịu đi một chút oi bức và táo bạo của mùa hè.
Cô cười một tiếng, “Các anh có thể mở được tiền lương bao nhiêu?”
Tấn Trọng Bắc kinh ngạc một hồi, “Chắc chắn cao hơn cô bây giờ.”
Khuôn mặt Minh Triệu khẽ động, “Tiền lương của tôi chỉ có 5000.” Cô thở dài một hơi. Quay về nhất định cô phải đưa ra kiến nghị với Kỳ Duyên, Hoa Hạ cho tiền lương của trợ lí quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-nguyen-tong/971185/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.