Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Too Meo
“Cô sẽ không khom lưng cúi đầu, tuyệt đối không”
“Cậu không cần tuần nào cũng tới hết.” Mễ Kiều ngồi gặm táo nơi giường bệnh, bệnh tình của cô đã tốt hơn, không còn ăn gì nôn nấy.
Bầu trời tháng mười đều trong veo, kĩ thuật gọt trái cây của Dư Châu Châu thuần thục hơn, cuối cùng có thể gọt vỏ từ đầu đến đuôi mà không bị đứt giữa rồi.
“Không tệ,” Mễ Kiều đánh giá, “Luyện tập nhiều lần lắm nhỉ? Cậu có thể ngồi gọt táo trước gương lúc mười hai giờ, gọt không ngừng, sau đó trong gương sẽ xuất hiện gương mặt của chồng tương lai đấy.”
Dư Châu Châu trừng mắt với cô bạn.
“Tớ nói này, không phải thời gian này là lúc bận rộn của các cậu à? Thi tháng, ôn tập, sao tuần nào cũng tới đây thế?”
“Cậu phiền ghê. Không phải thấy ngại đấy chứ?” Dư Châu Châu cau mày.
Mễ Kiều phát hiện sau chuyến du lịch về, cô đã trở nên hoạt bát, vui vẻ hơn.
Đương nhiên cũng càng cố gắng học hơn trước. Mễ Kiều nghĩ trong lòng, quả nhiên là đứa nhỏ có chuyện cần làm, tới lớp 12 là biết chăm chỉ ngay.
“Tớ không sống bao lâu nữa, đừng nói cậu mang tâm tư ôm được lần nào thì ôm lần đấy tới thăm tớ đấy nhé? Cậu không nỡ xa tớ phải không?”
Vỏ quả táo đang gọt dở bị đứt.
“Xong rồi,” Mễ Kiều líu lưỡi, “Không thể thấy chồng tương lai qua gương rồi.”
Dư Châu Châu bắt đầu gọt tiếp, “Tớ cố ý.”
Mễ Kiều đúng là không sống được bao lâu. Cụ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217093/quyen-6-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.