Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Too Meo
“Một bên trời quang, một bên mây nhiều”
Chạng vạng trước ngày thi, Dư Châu Châu cảm nhận được tâm tình chập chờn của Ngạn Nhất. Lúc hắn lật sách tạo ra tiếng rất lớn, tốc độ lật sách rất nhanh, cái đầu đong đưa hơi mạnh làm người ta tưởng tốc độ đọc sách của cậu bạn đã tới cảnh giới khiến người thán phục, nhưng lại thường xuyên lật lại những tờ trước, rõ ràng không nhớ được cái gì.
“Tớ nói nè, người anh em,” Mễ Kiều ở sau vỗ nhẹ Ngạn Nhất, “Cậu đừng như thế nữa, bình tĩnh chút được không?”
Ngạn Nhất quay đầu cười ngại ngùng, “Ngại quá, haha, nhưng tớ không lo lắng chút nào.”
“Tôi có hỏi cậu có lo lắng không à?”
Ngạn Nhất đỏ mặt, quay đầu cố gắng khắc chế tốc độ và âm thanh lật sách, nhưng mà cái đầu vẫn đong đưa không ngừng.
Dư Châu Châu nghiêng đầu hỏi hắn, “Này, tớ hỏi cậu nè, cậu căng thẳng sao?”
Ngạn Nhất lắc đầu một cái, sau đó lại gật gù.
“Một cuộc thi thôi mà, không phải thi đại học, không có gì ghê hết, sang năm cậu cũng không nhớ cuộc thi này đâu.” Dư Châu Châu thử cổ vũ cậu bạn.
Trong mắt Ngạn Nhất lại xuất hiện tơ máu đỏ hồng. Cậu bạn cười qua loa, cúi đầu lật sách tiếp.
“Này người anh em,” Mễ Kiều lại vỗ vai Ngạn Nhất, “Tốc độ này của cậu là đang lật sách cho hả giận hả?”
Ngạn Nhất luôn là một cậu bạn ăn nói nhỏ nhẹ, hắn quay đầu lại, nhìn Mễ Kiều với ánh mắt nghiêm túc, trong đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217082/quyen-6-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.