Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Lâm Khiết
“Cậu cũng thế, hạng sáu ạ!”
“Lại bảo, cậu từng ăn kẹo chưa?”
“Hả?”
Dư Châu Châu nâng cằm, từ từ nói, “Nó tên là kẹo son môi [1]. Bây giờ không mua được nữa rồi.”
[1] Kẹo son môi: Nó như cây son vậy á, hồi bé của 9X – 8X cũng có kẹo này nè. Dưới là hình ảnh của nó cho các bạn dễ hình dung.
Thật ra, cái kẹo kia rất nhỏ, hồng hồng, chỉ một mẩu nhỏ. Nhưng đóng gói giống như son môi của người lớn vậy, xoay tròn một vòng thì kẹo sẽ lộ ra như son môi vậy, các bạn học nữ sẽ bôi lên môi như người lớn bôi son vậy, sau đó sẽ dùng đầu lưỡi liếm môi của mình, bởi vậy cái kẹo kia vốn không ngon nhưng vì dáng ngoài của nó như cây son nên rất được yêu thích. Nhưng mẹ Dư Châu Châu lại không cho phép cô mua kẹo đó giống các bạn học nữ khác. Dư Châu Châu không hiểu tại sao, có thể do vấn đề vệ sinh? Hay là sợ cô học trang điểm sớm? Cô không hiểu.
Không ngờ Tân Mỹ Hương ở cạnh hỏi, “Cậu muốn ăn hả?”
Dư Châu Châu sợ hết hồn, “Có hả?”
Tân Mỹ Hương không trả lời ngay, mà nhíu mày nhìn nền đất chằm chằm, suy nghĩ một hồi mới ngẩng đầu lên, lộ vẻ mặt như xin đi giết giặc, bảo, “Có.”
Lúc này Dư Châu Châu không hiểu sao Tân Mỹ Hương lại làm vẻ mặt thấy chết không sờn vì đại nghĩa khi chỉ đi mua một cái kẹo hình son môi.
Sau đó, lúc đi theo cô bạn đến gần “Tiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217058/quyen-5-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.