Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Lâm Khiết
“Trên trục thời gian của cô có điểm đứt rất to”
Bà ngoại bị bệnh.
Trong hành lang bệnh viện, Dư Châu Châu im lặng đứng một chỗ, cố gắng làm hô hấp mình trở nên nhẹ hơn, chỉ có vậy mới đè thấp khả năng hít mùi thuốc sát trùng vào.
Dư Châu Châu rất ít khi bị bệnh, cho dù có thì chỉ cần uống thuốc cảm là hết bệnh liền. Cô ngoài ấn tượng lúc nhỏ đến bệnh viện để tiêm phòng vắc xin và kiểm tra sức khỏe tập thể trên trường ra, thì chỉ còn đêm ông Cốc qua đời.
“Trần An, em rất ghét bệnh viên. Em luôn cảm thấy người già bị bệnh không cần phải vào bệnh viện, bước vào đó, ngửi cái mùi khử trùng đáng sợ kia chẳng khác gì đang chào hỏi với Tử Thần cả.”
Cô chỉ dám nuốt lời bất hiếu không may mắn này vào bụng. Cô muốn ngăn cản người lớn đưa bà ngoại vào bệnh viện nhưng không thể nói được.
Dư Châu Châu không phải cô bé mê tín, cô không có hứng thú với trò cầu cơ và chòm sao nhóm máu của các bạn nữ trong lớp. Nhưng cô tin, cuộc sống có quy luật không hay ho gì, ví dụ như lúc bạn thi tốt thì dù không học cũng có thể đứng đầu một cách thuận lợi; khi mà vận xui đến thì dù có học tốt cỡ nào cũng đứng chót bảng. Nhiều lúc, mọi người sẽ bước đi vào trong quỹ tích của cõi u minh một cách vô thức.
Mẹ quen biết rất nhiều, từ lúc bà ngoại vào bệnh viện đến giờ, Dư Châu Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217054/quyen-5-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.