Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Lâm Khiết
“Đại hội thể dục thể thao chết tiệt này sao vẫn chưa kết thúc?”
“Trần An, anh biết không, điều làm em vui nhất ở đại hội thể dục thể thao không phải là cổ vũ bạn học trong lớp, không phải ngồi tại chỗ ăn vặt không ngừng, cũng không phải là ngu xuẩn đứng quơ quơ cái gậy chào đón mấy đại biểu đến thăm. Những thứ đó không làm em vui vẻ.
Em thích đứng giữa bãi cỏ, nhìn họ lao nhanh đến giải băng, nhìn các khán giả đang kích động hét khẩu hiệu, nhìn các bạn nữ nắm chặt bàn tay, nhìn đám bạn nam dùng hết sức mình mà ném tạ nhưng chỉ văng được một khoảng nhỏ… Ây, em không chỉ nhìn chuyện cười của người khác đâu. Anh ngẩng đầu lên thì có thể thấy bầu trời xanh lam, xung quanh không có nhà cao tầng, tất cả các bạn học ở xa đều hóa thành những điểm nhỏ mơ hồ.
Giây phút đó em cảm thấy, em mới là trung tâm của thế giới này.”
Ban đầu Tân Mỹ Hương khá là lo lắng, Dư Châu Châu thì lại rất thoải mái, cô lững thững đi vào khu vực khán đài năm thứ ba, sau đó kéo tay áo Tân Mỹ Hương, kinh ngạc nói, “Cậu xem, mấy anh chị đều để vở trên đùi làm bài. Cũng phải thôi, sắp thi rồi còn gì, nghe bảo rất nhiều anh chị kiếm cớ không đến tham gia đó.”
Thi chuyển cấp, Chấn Hoa, Thẩm Dương.
Nói những lời này xong, lòng Dư Châu Châu chìm xuống. Cô không cười nữa, kéo tay Tân Mỹ Hương, đi thẳng về phía ban hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217052/quyen-5-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.