Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Đậu Đậu
“CÁI NGƯỜI ĐI XA NHÀ KIA ĐÃ KHÔNG THỂ VỀ NỮA RỒI”
P/s: Chương này tớ edit tặng chị Otchjthjen91 vì đã ủng hộ mình với cái comt yêu ơi là yêu <3
Lúc các giáo viên của cung thiếu niên chạy tới thì bác sĩ cũng mở cửa phòng phẫu thuật. Cô nhìn vào trong cửa thì thấy thầy Cốc đang bị bác sĩ cầm hai cái gì đó đè mạnh vào lồng ngực, cơ thể thầy Cốc bắn lên trên một chút, cả người thầy trắng xám, Dư Châu Châu sợ hãi che miệng, ngẩng đầu nhìn Trần An cầu cứu.
“Chỉ là kích tim thôi, em đừng sợ.”
Trần An vẫn dịu dàng như trước nhưng lúc này Dư Châu Châu thấy anh rất giống mặt trăng mà cô thấy hồi bé, mặt trăng ngày chiều, nhạt nhòa đến mức không thực, nhưng lại khiến người khác phải ngước nhìn.
“Đã chuẩn bị xong quần áo rồi à?” Một bác sĩ vừa làm phẫu thuật vừa lau mồ hôi vừa hỏi các giáo viên kia. Một cô giáo đưa cho bác sĩ một chai nước, cười bảo, “Bác sĩ, tôi vừa mới mua mấy chai nước, bác uống một ít rồi nghỉ ngơi.”
Có lẽ vì những người ở đây không phải là người thân của thầy Cốc, nên bác sĩ nói rất rõ, ông vừa vặn nắp uống hai ngụm vừa nhăn mũi, “Trông có vẻ không thể cứu được nữa, nên chuẩn bị một chút đi.”
Câu nói này giống như là tín hiệu chào đón tử thần, Dư Châu Châu chạy tới cửa, dựa vào cửa nhìn vào trong phòng phẫu thuật, cô thấy thầy Cốc mở mắt nhìn mình.
Trong đôi mắt khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217030/quyen-4-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.