Xin hãy mua cho tôi một quả bóng màu vàng
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Dư Châu Châu lập tức mắng cha con công tước Gerry đã luôn mời bé làm nữ hoàng trong lòng mấy câu.
Đúng là không khiêm tốn chút nào.
Chẳng qua Dư Châu Châu vẫn vui vẻ nghiền ngẫm lần gặp lại khó tưởng tượng này. Người đứng trước mắt bé cứ như vừa bước ra khỏi hộp sắt cũ kĩ của bé vậy.
Bé ngẩng đầu, đôi mắt sáng ngời cong cong vì nụ cười của bé, lễ phép nói, “Em tên là Dư Châu Châu.”
Trần An bị một đứa nhóc vạch trần việc chóng quên của mình có chút xấu hổ, đành cười nói, “Ừ, Châu Châu, em đến để xem thi đấu hả?”
Dư Châu Châu chưa kịp trả lời đã nghe tiếng gọi từ đằng xa vang lên. “Trần An, Trần An!”
Bé bị nhóm người vừa chạy đến ngăn ngoài cửa, bọn họ xấp xỉ với Trần An, có một vài người cao hơn anh nhiều. Bốn anh trai và năm chị gái, mỗi người đều đeo hộp nhạc cụ, có loại dài, có loại tròn, có loại dẹt – Lúc này Dư Châu Châu mới phát hiện Trần An cũng đeo một cái hộp màu đen, hình như là đựng đàn violin.
Bé đứng ở một bên nhìn mọi người bàn luận sôi nổi.
“Cậu có nghe việc bên kia đã bắt đầu điều chỉnh nhóm violin II [1]chưa? Chỉ huy của đội đó là con bé mang mắt kính dày như đít chai hôm bữa ấy, cô nàng vừa được chuyển lên nhóm violin I đấy, nghe đồn mọi người bảo cô nàng có thể cướp vị trí phó chỉ huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217010/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.