Đào Nhạc đã quen với sự thay đổi sắc mặt của Tô Dịch Văn, cầnphải biết là hiện tại ai có thể bình tĩnh hơn người đó mới thắng, lúc này côkhông thể bị anh chọc tức được
Thấy Tô Dịch Văn nhìn vào xấp giấy, giống như chuẩn bị phêbình, Đào Nhạc vội vàng mở miệng trước, “Thầy tô à, các đề tài luận văn em đãtập hợp xong rồi.”
“Ồ, thế sao.” Tô Dịch Văn ngẩng đầu lên, nhận lấy xấp giấy từtay Đào Nhạc, mỉm cười nói, “Tôi xem sơ qua một chút, không đạt tiêu chuẩn đợilát nữa trở về em bảo các bạn sửa lại.”
Ý của những lời này rất rõ ràng, Đào Nhạc muốn bỏ chạy chẳngphải là mơ giữa ban ngày sao, cô vẫn phải tiếp tục chịu đựng sự tra hỏi của anhta ở cái nơi quái quỷ này.
Ý của những lời này rất rõ ràng, Đào Nhạc muốn bỏ chạy chẳngphải là mơ giữa ban ngày sao, cô vẫn phải tiếp tục chịu đựng sự tra hỏi của anhta ở cái nơi quái quỷ này.
“Không cần gấp, thầy cứ chậm rãi mà xem.” Cô chỉ có thể nói nhưvậy.
Tô Dịch Văn nhìn cô một cái, không nói gì nữa, liền di chuyểnánh mắt đến mấy bài luận trên giấy.
Trong thời gian anh xem các bài luận, Đào Nhạc vẫn đứng, thậmchí có chút rãnh rỗi, cô cảm thấy kỳ lạ, theo lý mà nói thì Tô Dịch Văn sẽ đềcập đến chuyện vừa xảy ra trên đường lúc nãy, tại sao bây giờ một chút động tĩnhcũng không có, còn có chuyện cuộc gọi và cái tin nhắn hôm qua, trí nhớ của anhta không phải là kém như vậy chứ.
Quả thật, bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/60867/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.