Bốn tháng trước
Khi Đào Nhạc mang theo hành lý đến ký túc xá, nghênh đón cô lại là mộtcuốn sách to như cục gạch của Cố Lệ Văn, thực tế mà nói thì đó là toàn bộ nhữngquyển giáo trình dày nhất của môn hình pháp.
Đào Nhạc xoa xoa cái trán vừa bị ném trúng, vẻ mặt bất bình, “Chị cả à,chị đang ở thời kỳ tiền mãn kinh hay là kinh nguyệt không đều vậy, phụ tùng trênmặt em vừa mới ráp xong, đập hư rồi em phải đi đâu mà ráp lại đây!”
Lưu Hạo Nguyệt ở bên cạnh bật người túm lấy Đào Nhạc, thấp giọng nói,“Đào tử, chị cả đang trong cơn tức giận, chị ấy cũng không cố ý ném mỗi cậu, mấyđứa bọn mình đều bị ném qua rồi.”
Nhìn thấy mấy người xung quanh mình trán đều bị sưng đỏ giống mình, ĐàoNhạc càng có cảm giác như bão tố sắp đến.
“Chị ấy làm sao vậy?”
“Haiz, còn không phải buồn phiền vì chuyện luận văn sao, danh sách đềuđã đưa xuống rồi, cậu tự mình xem đi.”
Vừa nói đến luận văn, Đào Nhạc giật mình, từ lúc kết thúc năm học đếnbây giờ cô mới đến trường báo danh, thật sự là đã quên mất chuyện nàyrồi.
Dè dặt nhìn mọi người, nhìn thấy tờ danh sách đang bị Cố Lệ Văn chàđạp, Đào Nhạc run rẩy mà đưa tay ra, “Chị cả à, theo em thấy, trước tiên chị nênbớt giận đi.”
Cố Lệ Văn đập bàn, Đào Nhạc sợ đến nỗi thở mạnh cũng không dám, nếu nhưđang ở triều đại nhà Thanh, Cố Lệ Văn chính là lão phật gia của cô.
Đào Nhạc thừa dịp phát huy tình cảm chân chó(nịnh bợ) của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/60862/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.