🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kể từ ngày hôm đó Đào Nhạc cũng không tìm Tô Dịch Văn nữa, cô hạquyết tâm sẽ không có thêm bất cứ liên hệ nào với tên họ Tô đó, cô vốn nghĩ rằngngày hôm ấy anh về sẽ nói những lời dễ nghe với cô, ai ngờ vừa gặp đã mắng cô tétát rồi quay ngoắt bỏ đi, tính khí còn cáu kỉnh hơn cô.



Anh là thầy giáo thì sao chứ, quản lý cô giống như là ba mẹ cô vậy!Mà Đào Nhạc cũng không hiểu bị gì, thấy Tô Dịch Văn bỏ đi, cô bật khóc. Mẹ ơi,mặt mũi cô bị vứt xuống tận Thái Bình Dương mất rồi.



Dù gì luận văn cũng đã hoàn thành, Đào Nhạc quyết định gửi bằngchuyển phát nhanh, việc còn lại là của Tô Dịch Văn, cô chỉ cần kiên nhẫn đợi anhchỉnh sửa cho thành bản thảo, cuối cùng là việc cô bảo vệ luận văn của mình. Tómlại, sau này cô và anh ngoài nói chuyện về luận văn ra, anh chỉ là một người lạtrên đường!



Anh tặng cô một chiếc bình nhỏ, cô thờ ơ chẳng thèm ngó tới, cũngkhông quan tâm xem cái mớ bột trong đó là gì, không suy nghĩ nhiều liền ném ngayvào giỏ rác.



Nhưng con người lắm lúc cũng xem thường tự tôn, rõ ràng là muốn vứtnó đi rồi, Đào Nhạc vẫn là chịu không nổi mà nhặt lại, cô hận bản thân rồi tựđánh hai cái, thật là không có tiền đồ gì cả. Còn cục gạch đen nữa chứ, nếu sớmbiết cãi nhau thế này, ngày hôm đó cô nên trả lại cho anh, bây giờ rõ ràng vẫncòn để bên cạnh, cô gắng gượng sử dụng chút khí phách còn sót

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/1948265/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Chào, Kiểm Sát Viên!
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.