Dịch & Edit:«♥» Mọi vằn giang hồ vàchị «♥»
Đào Nhạc rất khó chịu, mãi đến khi ngồi trên xe lửa cô cũng không mởmiệng, nếu không phải e ngại đây là chuyện do trưởng phòng Vu phân công thì côđã lập tức bỏ về. Mà thực tế là bây giờ cô đang chịu đựng việc ngồi song songvới tên bốn mắt nào đó.
Người đàn ông tên Tô Dịch Văn này mãi mãi hơn cô một cấp bậc, trướcđây cô luôn cho rằng anh là Đường Tăng, lúc nào cũng càm ràm, còn cô là Tôn NgộKhông mãi không thoát khỏi lời niệm chú gông xiềng kia. Bây giờ anh lại giốngnhư Phật Tổ Như Lai, cô có ngồi lên tên lửa cũng không tránh khỏi núi Ngũ Hànhcủa anh, lần công tác này tại sao anh lại trở thành người cùng đi vớicô?
“Tại sao không nói chuyện? Không vui khi thấy anh sao?” Tô Dịch Vănquay sang nhìn cô, cô bé vẫn còn đang tức giận, anh cảm thấy cô phải ngạc nhiênmừng rỡ mới đúng chứ.
Đào Nhạc liếc mắt, “Anh nghĩ em nên vui mừng à?”
“Theo như anh thấy thì em chẳng có lý do gì để nổi giận cả, anh là vìem mới làm việc này, phải nhờ vả đồng nghiệp trong phòng công tố giúp rồi mớitham gia vào lần công tác này.” Tô Dịch Văn bày ra thái độ hy sinh caocả.
“Vậy tại sao tối hôm qua anh không nói, không cần phải xuất hiện độtngột thế này, lại còn chọc ghẹo em!” Đào Nhạc giận dỗi, uổng công tối hôm qua côcòn nghĩ anh thành thật, ai ngờ chơi lén sau lưng cô, ngay cả vé xe lửa cũng làsố liên tiếp nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/1948208/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.