Trước khi rời khỏi trung tâm thương mại, Lâm Hiểu Hiểu đưa ra vài câu hỏi:
“Em có nên mua ít mỹ phẩm không?”
“Rồi làm thêm bộ móng?”
“Với cả nhuộm tóc nữa?”
Đối với những câu hỏi này, Thẩm Nghiêm dứt khoát trả lời: “Không cần.”
Lâm Hiểu Hiểu hỏi: “Tại sao?”
“Vì độc hại.” Thẩm Nghiêm đáp gọn lỏn.
Lâm Hiểu Hiểu cạn lời trong vài giây, rồi hỏi tiếp: “Vậy em cứ để mặt mộc thế này sao?”
“Ừm.”
Thẩm Nghiêm bổ sung thêm: “Giữ nguyên trạng.”
Nghĩ đến việc khi ăn cơm anh cũng chỉ chọn cháo trắng với đồ ăn kèm đơn giản, Lâm Hiểu Hiểu hiểu được phần nào, có lẽ so với vẻ đẹp được tô vẽ kỹ lưỡng thì Thẩm Nghiêm thích sự giản dị mộc mạc hơn.
Thế là cô lập tức bày tỏ: “Thực ra em cũng chẳng thích làm mấy thứ đó, phiền phức lắm, cho dù không độc hại thì chăm chút suốt cả ngày cũng đủ mệt, có thời gian thà làm việc khác còn hơn.”
“Ừm.”
Thẩm Nghiêm không đi sâu vào chủ đề này, bởi vì với sự hiểu biết của anh về Lâm Hiểu Hiểu, anh cơ bản có thể đoán được cô không đừng quá chăm chút vẻ ngoài, ngược lại có khi phải khuyên cô nên trang điểm một chút thì cần thiết hơn.
Thế nhưng, vẻ ngoài tự nhiên vốn có của cô đã rất ổn rồi, ít nhất đối với Thẩm Nghiêm là vậy, anh không có yêu cầu gì về mặt này. Anh luôn cho rằng việc ăn mặc là để phù hợp với hoàn cảnh, chứ không phải mù quáng chạy theo trào lưu thời trang hiện tại. Trong cuộc sống hàng ngày nên ưu tiên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-hom-nay-ket-hon/4705460/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.