“Có mắt nhìn đó!” Thẩm Kiến Quốc định giới thiệu về nguồn gốc của miếng ngọc bội này, nhưng suy nghĩ một hồi ông lại nuốt ngược lời vào trong. Sau một hồi trầm ngâm, ông nói: “Con dâu, nếu con đã chọn miếng ngọc bội này thì không thể đổi ý được nữa, món quà này tặng cho con rồi thì là của con.”
Lâm Hiểu Hiểu không hiểu ý nghĩa trong câu nói của ông, còn tưởng mình chọn cái rẻ nhất nên càng tỏ ra kiên quyết hơn: “Vâng, con chọn cái này thôi, không cần cái khác.”
“Được được được.” Thẩm Kiến Quốc liếc nhìn con trai.
Trước bàn gỗ đàn hương, Thẩm Nghiêm mải mê chơi đùa ly sứ trên tay, không hề có ý định ngăn cản Lâm Hiểu Hiểu nhận quà, ngược lại còn bày ra vẻ bình thản.
-
Nhận quà gặp mặt xong, Lâm Hiểu Hiểu lên phòng suite ở tầng hai để nghỉ ngơi. Hành lý đã có người giúp mang lên sắp xếp xong xuôi từ trước, Lâm Hiểu Hiểu vào phòng thì cởi ngay áo khoác, rửa tay, rồi đi dạo quanh phòng.
Những thứ khác thì không có gì ngạc nhiên, nhưng bức tường ảnh ở đầu giường khiến cô vừa ngạc nhiên vừa choáng váng, vì người trong bức ảnh này không phải ai khác mà chính là cô!
- Hơn nữa là bản thân cô ở những giai đoạn khác nhau.
Từ thời thơ ấu đến lúc lên tiểu học, trung học, đại học, thậm chí là trong các công việc khác nhau, tất cả đều được ghi lại ở đây!
Những bức ảnh này có một số là cận mặt, có một số là toàn thân, có lúc tóc ngắn có lúc tóc dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-hom-nay-ket-hon/4705457/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.