Từ khi bắt đầu biết đọc chữ, Sở Họa đã quen biết Bùi Ban.
Năm đó họ sống cùng một khu dân cư, cùng một tòa nhà, cùng một tầng lầu, và là hàng xóm đối diện nhau. Điều trùng hợp hơn nữa là, Sở Họa và Bùi Ban đã học cùng nhau từ mẫu giáo đến cấp ba, đôi khi là bạn cùng lớp, thậm chí còn ngồi cùng bàn, đôi khi chỉ là bạn cùng trường khác lớp.
Họ đã đi học cùng nhau hơn mười năm như thế. Lúc học mẫu giáo, hai người cùng nhau đi bộ về nhà. Khi học tiểu học, họ ngồi chung xe buýt đến trường. Lúc học cấp hai, Sở Họa đã ngồi ghế sau xe đạp của Bùi Ban suốt ba năm. Lúc học cấp ba, Sở Họa mua được xe điện, chỉ chở Bùi Ban được một năm thì anh ấy nghỉ học vì bệnh tật, từ đó không còn đi học chung với cô ấy nữa.
Nhưng vì thói quen, mỗi sáng trước khi đến trường Sở Họa đều gõ cửa nhà đối diện rồi nói với Bùi Ban một câu: “Em đi học đây!”
Sau khi tan học, cô ấy lại mang theo cặp sách sang nhà Bùi Ban để giúp anh ấy học bù. Tình trạng này kéo dài đến nửa đầu năm lớp 12, nhưng trước khi bắt đầu nửa cuối năm học, Bùi Ban bỗng nhất quyết không cho cô ấy đến nhà mình nữa.
“Bùi Ban, anh định sẽ không bao giờ để ý đến em nữa sao?” Sở Họa đã gửi cho anh ấy rất nhiều tin nhắn, nhưng không nhận được bất kỳ phản hồi nào. Cô ấy còn nghe nói gia đình Bùi Ban sắp chuyển nhà, chuyển đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-hom-nay-ket-hon/4705453/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.