Ngồi trong xe của ông chồng Chủ tịch, Lâm Hiểu Hiểu ngáp một cái: “Anh tan làm sớm thế.”
Câu nói này quá thừa thãi nên Thẩm Nghiêm không đáp lại, vẫn tiếp tục sắm vai trai đẹp thâm trầm.
Cũng may Lâm Hiểu Hiểu không thèm bận tâm: “Cũng đúng, công ty là của anh, tan làm lúc mấy giờ còn không phải do anh quyết định sao, đâu ai quản nổi anh.”
“Em có hứng thú đến làm việc không?” Thẩm Nghiêm biết hiện tại cô đang thất nghiệp.
Lâm Hiểu Hiểu lắc đầu: “Em đến thì làm được gì? Em chẳng hiểu gì cả.”
“Không hiểu có thể học.” Thẩm Nghiêm nắm vô lăng, nhưng tâm trí lại không tập trung vào việc lái xe.
“Thế khó quá, dù em có học thì cũng chỉ biết sơ sơ, không thể so sánh với dân chuyên nghiệp được. Trừ khi anh muốn em đến để làm việc vặt, như là rót trà bưng nước, nhận chuyển phát nhanh các kiểu.” Lâm Hiểu Hiểu từng có vài năm kinh nghiệm làm việc nên biết rất rõ khả năng của mình đến đâu.
Cô năm lần bảy lượt từ chối, Thẩm Nghiêm cũng không muốn thuyết phục thêm.
Trong xe im lặng vài phút, Lâm Hiểu Hiểu lại chột dạ thăm dò: “Thực ra em nghĩ, quy mô của công ty anh lớn như vậy, dù em không đến làm thì chắc anh vẫn đủ sức nuôi em nhỉ…”
Thẩm Nghiêm hờ hững hỏi ngược lại: “Em định làm gì mỗi ngày nếu không đi làm?”
Dĩ nhiên là mỗi ngày ngủ đến mười giờ sáng, xem video suốt cả buổi chiều, rồi gọi đồ ăn ngoài hoặc đi nhà hàng ăn một bữa lớn, không có việc gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-hom-nay-ket-hon/4705431/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.