Thang Nguyên nhìn ánh mắt khϊế͙p͙ sợ của Trương Đào liền biết anh ta đang hiểu lầm.
Muốn mở miệng giải thích nhưng không biết phải nói như thế nào.
Liên tục bốn mươi giờ đồng hồ chưa nghỉ ngơi, dạ dày lại có chút khó chịu, lúc này đầu óc của cô thực sự rất loạn.
Nửa ngày, cô chỉ bỏ lại một câu "Tôi về trước" rồi bước xuống xe.
So với sự hoảng loạn của cô, Chúc Già thật sự rất thản nhiên. Anh gật đầu với Trương Đào một cái, sau đó cầm túi cho Thang Nguyên, rất tự nhiên nắm cả hông của cô, đi về phía trước.
"Sao anh lại đến đây?"
"Anh đã thấy tin tức, lo lắng cho em."
Liên tục xảy ra ba vụ án giết người, quả thực là tin tức lớn.
"Tôi không sao."
Tuy nói như vậy nhưng lúc nghe được câu "Lo lắng cho em", trong lòng cảm thấy khá tốt. Thì ra tư vị yêu đương là như thế này, thảo nào bạn bè của cô đều trọng sắc khinh bạn.
Đến nhà, Thang Nguyên mở đèn, thấy căn phòng lộn xộn, trong lòng liền hối hận sáng sớm hôm qua trước khi ra ngoài vì sao không dọn dẹp một chút.
Cái này cũng không thể trách cô, ai mà biết bỗng nhiên cô có thể tìm được một người bạn trai, đồng thời người bạn trai này mới ngày thứ hai quen biết đã tiến triển sâu như vậy được?
"Cái kia, thật xin lỗi, nhà có chút loạn. Ách, khuya lắm rồi, hay là anh đi về trước đi."
Nghe vậy, Chúc Già nhướng mày.
Anh không lên tiếng, ánh mắt lạnh nhạt quét nhìn căn phòng của cô.
Là một căn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-doi-tuong-xem-mat/270082/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.