Gã đàn ông quay người bỏ chạy, Từ Tán cũng đuổi theo. Gã chạy đến ngã tư, bất chấp dòng xe qua lại mà xông thẳng sang bên kia đường.
Từ Tán muốn đuổi theo, Lam Thiên Nhiên gọi anh từ đằng sau: “Từ Tán!”
Từ Tán do dự một thoáng, sau đó thì thấy gã kia đã sang được phía bên kia đường, một chiếc xe thắng két ngay bên cạnh gã, rồi chở gã đi. Từ Tán đành phải quay về, thấy Lam Thiên Nhiên đang đi về hướng này, anh bèn chạy qua đó.
“Vừa rồi rất nguy hiểm.” Lam Thiên Nhiên nói.
“Cậu sợ tôi ra tay đánh người à?” Từ Tán suy nghĩ rồi hỏi: “Tại sao cậu lại có ấn tượng này về tôi? Chắc cậu chưa từng thấy tôi đánh ai chứ?”
“Tôi nói cậu lao thẳng qua đường rất nguy hiểm.”
“…Ờ.”
Lam Thiên Nhiên nói thêm: “Tôi đã từng thấy cậu đánh nhau rồi.”
–
Khi còn học cấp ba ở Nam Am, một ngày nọ Lam Thiên Nhiên bị hai thiếu niên bất lương chặn lại trong một con hẻm nhờ ở cổng sau trường.
“Nè, có nhiều tiền lắm đúng không? Mượn chút xài chơi coi.”
Cái “mượn” này đương nhiên là mượn rồi không trả.
Ngay lúc nguy cấp thì Từ Tán đi ngang qua. Cậu đi phía sau lưng Lam Thiên Nhiên, vì người này mặc đồng phục nên cậu không nhận ra là ai, nhưng lại biết mặt hai thiếu niên đằng trước. Đó là hai người bạn học chung trường cấp hai của Từ Tán, trước kia hai bên đã từng đánh nhau.
Hai tên nhóc lưu manh kia hơi bất an, bọn chúng yếu hơn, mà lửa giận của Từ Tán thì đang phừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-diu-dang/330977/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.