Triệu Hồng biết rõ vì sao Từ Tán lại nhắc đến chuyện cũ, anh ta nghĩ rồi nói: “Tôi thấy không cần phải quá lo lắng, thời hạn truy tố tội cố ý gây thương tích tạo thành thương tật nặng là mười năm, thương tật nhẹ thì năm năm, Vương Đình không tàn tật cũng chẳng có di chứng, không tính là vết thương nặng đâu.”
Nếu thương tật không nặng thì thời hạn truy tố chỉ là năm năm, bây giờ đã là năm thứ mười, đương nhiên không thể truy cứu được nữa. Nhưng vết thương nặng hay không, lại không phải do họ nói. Nếu thật sự phải ra tòa, chắc chắn vẫn có rủi ro.
Từ Tán nói: “Giúp tôi điều tra thử nhà họ Vương, xem bọn họ có định trở về hoạt động trong nước không.”
Không có nhà họ Vương chống lưng, Vương Đình cũng không làm được gì, nên mấu chốt vẫn phải xem tình hình hiện tại của họ.
“Được.” Triệu Hồng đồng ý ngay.
“Cảm ơn.”
Triệu Hồng cười: “Lẽ ra tôi nên cảm ơn cậu tạo thêm thu nhập cho tôi.”
Từ Tán cười đáp: “Tôi sẽ luôn làm thế.”
Cảm nhận của anh về Triệu Hồng khá phức tạp. Triệu Hồng từng giúp anh, nên anh cũng khá tin tưởng anh ta. Năng lực làm việc của Triệu Hồng rất mạnh, nên anh rất yên tâm khi ủy thác các vấn đề về mặt pháp luật cho anh ta xử lý. Nhưng anh lại không hiểu hoàn toàn về người này, không biết anh ta có ân oán gì với nhà họ Vương, càng không biết rõ anh ta có bối cảnh gì hay không. Thế nên, anh sẽ không giao việc quan trọng nhất cho Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-diu-dang/330962/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.