Edit: Sun520
Cẩn Ngôn bưng trên tay chén canh gà ngồi đối diện với Lăng Minh.
Chén canh nhỏ màu trắng, bên trong còn có một cái muỗng màu trắng, canh gà vàng nhạt, phía bên trên là một lớp dầu, mấy lá hành được xắt nhỏ lơ lửng ở trên mặt, rất thơm. Ánh mặt trời tỏa xuống mặt đất, trên bệ cửa sổ là một loại hoa không biết tên nở ra đóa hoa màu hồng nhạt, bên trong phòng âm nhạc du dương, trên giường bệnh là bệnh nhân anh tuấn mặc đồng phục, cô gái xinh đẹp nho nhã bưng chén cháo ngồi ở bên cạnh.
Năm tháng hình như rất yên tĩnh.
Khí nóng lượn lờ mang theo mùi thơm nồng nặc, đưa cái muỗng ra, người đàn ông hé miệng, động tác đơn giản được lặp đi lặp lại, nhìn cảnh tượng cho ăn rất tốt, nhưng mà cảm xúc trên mặt hai người đều không tốt lắm.
Lăng Minh uống một muỗng nữa sau đó đưa tay che miệng, lắc đầu như chết.
“Anh uống không, uống......” Cẩn Ngôn gõ mép chén một cái, tiếng lách cách lanh lảnh, cô nhíu nhíu mày, nhỏ giọng uy hiếp: “Anh uống không, uống...... Đây chính là mẹ chúng ta hầm cách thủy......”
“Mẹ chúng ta” cái từ này lấy lòng cậu rất tốt, nhưng một giây kế tiếp, Lăng Minh ai oán nhìn cô, che miệng lắc đầu một cái.
Cẩn Ngôn nổi giận, nói: “Anh không uống chẳng lẽ muốn em uống.”
Lăng Minh gật đầu như giã tỏi.
Anh còn dám gật đầu, Cẩn Ngôn hất lông mày thật cao: “Em đã ăn hai chén rồi, còn dư lại, anh ăn...... Lăng Minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-chang-trai-tre/2549331/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.