Edit: Sun520
Từ sân bay lái về nội thành, mất một tiếng đống hồ, phía chân trời là một vòng chiều tà, tầng mây cũng bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
Ba năm chưa có trở về, rất nhiều nơi ở thành phố Du đã thay đổi, nhiều cao ốc hơn, cao ốc rất có phong thái, đường phố thì rộng rãi hơn, càng nhiều người hơn, thành phố đang thay đổi, phong cảnh cũng đang thay đổi, còn con người thì sao ——
Cẩn Ngôn nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang lái xe.
Bài hát tiếng anh vang lên, chuyện xưa có chút buồn bã, Cẩn Ngôn nhớ tới ca khúc MV chuyện xưa, bỏ qua một người cùng với tiếc nuối chuyện xưa......
Nghe thê lương mà tuyệt vọng.
Cẩn Ngôn đưa tay tắt nhạc đi.
Tức thì cậu nhíu lông mày, mím chặt môi, góc cạnh trên khuôn mặt lạnh nhạt, trên trán có khắc mấy chữ người lạ chớ tới gần, nhưng mà không thể không thừa nhận, mấy năm qua Sở Chính Minh rất đẹp trai, cũng chín chắn hơn nhiều.
Vừa rồi, khi cô còn ở sân bay nhìn thấy dáng vẻ cậu lần đầu tiên, bỗng chốc đôi mắt xinh đẹp in đầy bóng dáng của cô, vẫn là con ngươi đen như mực, lại giống như lắng đọng một loại gọi là vật chất trầm tĩnh, đôi mắt đó lẳng lặng nhìn cô, mày kiếm như ngọn núi, mơ hồ lộ ra bén nhọn mang theo mấy phần khí phách không thể coi nhẹ được.
Một ngày không thấy, như cách ba thu, trong đầu Cẩn Ngôn nhớ tới câu thành ngữ này.
Mặt của cậu thon gầy một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-chang-trai-tre/2549314/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.