Edit: Sun520
Sở Chính Minh bị cảm, lại nhức đầu, cho nên lúc nửa đêm mãnh liệt gõ cửa nhà Cẩn Ngôn, Cẩn Ngôn bị cậu đánh thức, cầm lấy điện thoại di động ở một bên vừa nhìn, hơn một giờ, đoán chắc là thằng nhóc này, hơi không vui, khoác áo ngoài đi ra mở cửa......
“Cậu làm sao vậy..... xuân tình đến......” Cẩn Ngôn thấy mặt cậu đỏ bừng thì đã khẳng định trong lòng phỏng đoán, ban ngày dầm mưa lâu như vậy, bảo cậu đi bệnh viện khám cũng không đi, bảo cậu uống chút thuốc cảm phòng ngừa trước cũng không uống, cuối cùng Cẩn Ngôn giả bộ tức giận, cậu mới không cam tâm không tình nguyện uống một chén canh gừng, sau khi uống hết cậu còn nói không ghét cô xen vào chuyện riêng của người khác.
Cẩn Ngôn nghiêng người cho cậu đi vào, nhìn bộ dáng cậu cúi thấp đầu, cô không nhịn được nên mỉm cười: “Là ai bảo đảm với tôi sẽ không bị cảm, là ai chê tôi xen vào việc của người khác, là ai nói thân thể của mình là kim cương cứng, là ai......”
“Được lắm......” Cậu đứng lên từ trên ghế sa lon, sắc mặt lộ vẻ tức giận, dáng vẻ hết sức không cam lòng. Cậu cao hơn cô một cái đầu, cúi xuống nhìn chằm chằm cô sâu xa như vậy, giống như cô đã làm việc gì sai vậy, Cẩn Ngôn biết mình yếu thế nên ngậm miệng, đứng cách cậu mấy bước.
“Suy nghĩ cũng không được, bây giờ thanh niên rất khó chăm sóc.....” Cẩn Ngôn xoay người đi vào bếp rót nước lấy thuốc cho cậu.
Sở Chính Minh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-chang-trai-tre/2549293/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.