Tôi cẩn thận di chuyển lưỡi dao, vô cùng chăm chú xử lý trái táo trong tay tôi, “Xoạt”, mới gọt được 3cm lại đứt. Nếu ai kêu tôi chơi trò gọt táo vào lúc nửa đêm chắc sẽ biến thành “Bách quỷ dạ hành” mất.
Tần Khoa dựa vào giường cười tủm tỉm nói, thật ra có một phương pháp gọt vỏ rất đơn giản.
Tôi ngừng tay lại nghi hoặc nhìn hắn, hả?
Khóe miệng hắn cong lên, mắt sáng ngời nói, em dùng miệng cắn hết vỏ đi là được, như vậy quả táo cũng ngon hơn nữa.
Tôi vung lưỡi dao lên chém lung tung cắt quả táo ra, bỏ vào dĩa rồi đặt trước mặt hắn, liếc hắn một cái nói, ai nói ăn táo thì phải gọt vỏ?
Mấy ngày nay cơ thể hắn dần dần hồi phục lại, không ngờ máu dê cũng nổi lên theo, hở chút là đòi ôm ôm ấp ấp, yêu cầu lưu manh ùn ùn. Nếu không phải nể tình hắn còn nằm trên cái giường bệnh kia thì, hừ hừ, gọt táo thì tôi không giỏi chứ lột da người thì tôi thành thạo lắm.
Mẹ Tần cười đứng dậy nói, Giang Văn, ra ngoài kiếm gì ăn với cô đi.
Trong quán ăn, tôi đẩy tô mì thịt bò không cay tới trước mặt mẹ Tần Khoa, mì thịt bò ở đây cháu ăn rồi, ngon lắm.
Gắp một gắp mì trong tô của mình lên ăn một miếng, bỗng dưng nghe thấy mẹ Tần nói, cháu và Tần Khoa vì Lí Giai Nhân nên mới chia tay đúng không?
Tôi ngẩng đầu, mì rơi ra khỏi miệng.
Bà cười cười nói, nguyên nhân chia tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-chang-trai-cua-toi/2246390/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.