“Chu… Chu… anh Chu.” Ôn Nhu nói lắp bắp: “Anh anh anh…… anh anh.” Sao anh không đi thang máy thế!!!
Trong đầu nghĩ ra trăm ngàn lý do, cuối cùng Ôn Nhu cũng không đủ can đảm để nói dối trước mặt đàn anh Chu.
Chu Ngạn nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, làm cô sợ hãi trong lòng. Trong một lúc dũng cảm bộc phát, cô nhắm mắt lại, rướn cổ, tỏ vẻ vì đại nghĩa diệt thân.
“Anh Chu, anh đánh tôi đi!”
Chuyện thành ra như bây giờ cô cũng không biết giải thích như thế nào, nếu đàn anh Chu tức quá thì đánh cô một trận cũng được.
Đánh cô?
Chu Ngạn hừ một tiếng, cắn chặt răng, anh hận không thể bóp chết cô! Đáng thương cái cứt chó, gì mà tủi thân sau khi bị người khác hiểu lầm, nước mắt rơi như mưa, mọi người ra xem xem có không!
Mắt anh thật sự bị mù rồi nên mới tin!
“Tôi không làm được mấy chuyện như đánh nữ giới.” Bị anh nhìn, hàng mi dài của cô run lẩy bẩy, Chu Ngạn lạnh lùng nói: “Càng không làm được chuyện mắng chửi, nói bậy sau lưng người ta!”
Ôn Nhu mở mắt ra, mím môi, dù sao cũng đã mắng, bất chấp tất cả là được, cô lẩm bẩm: “Cái này cũng không tính là nói bậy được.” Đều là lời thật lòng hết! Chỉ là có thêm chút cái nhìn chủ quan với cảm tính thôi.
Chu Ngạn thấy mình sớm muộn gì cũng bị tức chết, gân xanh trên trán và mu bàn tay nổi hết lên. Cuối cùng anh cũng nhịn, hừ lạnh một tiếng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-anh-chu/2499593/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.