Cảm giác cả người không có chút sức lực nào như thế này thật khó chịu...
Nhìn con đường đến bến tàu càng lúc càng gần, tâm Thiên Ân lạnh xuống
Mọi chuyện tưởng chừng như suôn sẻ, bỗng phía trước có một tai nạn khiến xe của bọn chúng phải dừng lại.
Timmy kẽ cau mày, tài xế quay lại hỏi Timmy.
" Đường không đi tiếp được, phải làm gì đây"
Timmy mặt lạnh nói " Còn đường khác đi đến bến tàu không"
Người lái xe khó xử " đây là con đường duy nhất rồi"
" Ngươi đi xuống xem có chuyện gì, giúp bọn chúng giải quyết nhanh rồi chúng ra đi" Nói xong Timmy quay qua nói với Thiên Ân " Nếu có chuyện gì xảy ra tôi sẽ lôi cậu xuống cùng"
Tên chết tiệt này Thiên Ân thầm chửi một câu, giờ cậu không có sức để mà cãi nhau với hắn, cậu cần ngồi yên để thúc đẩy thuốc nhanh hết tác dụng. Không thể ngồi yên chờ chết được.
Người tài xế xuống xe rồi nhanh chóng quay trở lại.
" Phía trước đang có một vụ đụng xe, hai bên cãi cọ ai khuyên can cũng không được, đang chờ cảnh sát đến" Người tài xế lưỡng lự một lát rồi nói " Hiện tại đường đến bến tàu còn một quãng nữa, hay chúng ta đi bộ đến đó để không làm lỡ thời gian"
Timmy nghĩ một lát rồi mở cửa xe đi xuống, đồng thời ôm lấy eo Thiên Ân đỡ cậu xuống xe.
" Đi được không, hay tôi bế cậu" Timmy cười đầy gian xảo nhìn Thiên Ân.
Phi...Phi..phi...phi.. cút đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ac-quy/2901305/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.