Sáng hôm sau ....
" Một nồi toàn trùng ư" Sau khi nghe xong diễn biến buổi tốt hôm trước của Jason và Arthur, Albert cau mày nói, thật tiếc mình không theo đi.
" Đúng vậy, còn đọc một tràng cổ ngữ gì đó em nghe không hiểu" Arthur gật đầu nói.
Albert suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy chạy về phòng.
Tiểu gà con đang được đút hạt dưa vô cùng bất mãn mà đá móng. Đang đút ăn mà chạy đi đâu vậy, không có một chút trách nhiệm gì cả, thật làm cho người ta cảm thấy sốt ruột mà. Thấy Albert sắp chạy mất tiểu vàng vội nhảy xuống bàn muốn đuổi theo thì bị Thiên Ân giữ lại.
" Đừng chạy lung tung"
Tiểu vàng bất mãn đá đá, mau bỏ ra, thật phiền phức mà.
Thiên Ân xoa xoa đầu nó rồi bóc hạt dưa đút cho nó, lúc này tiểu vàng mới chịu ngồi yên, bộ lông vàng vàng xù xù thật đáng yêu.
Một lúc sau Albert chạy về trên tay còn cầm theo một quyển sách.
" Mau nhìn xem có phải đám trùng đấy giống con này không"
Đặt quyển sách trước mặt Jason và Arthur, Albert hấp tấp hỏi.
Jason cau mày nhìn một hồi rồi gật đầu " Đúng là nó"
Thấy Albert thở phào một hơi, Arthur hỏi " Nó là gì vậy"
" May thật, may mà hủy đi rồi" Albert nói " Mấy con trùng này khi được luyện thành vô cùng nguy hiểm, nó là trùng cổ của tây vực, được U linh cất trữ. Sách sử ghi lại mấy nghìn năm trước khi các gia tộc còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ac-quy/2901297/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.