Có thể do Vampire và Long rồng ngăn chặn, cũng có thể do Timmy chưa thèm động đến con người, hiện tại cuộc sống của con người vẫn diễn ra bình thường không thể bình thường được hơn.
Thiên Ân cũng Erik trở về Ân gia, việc đầu tiên Thiên Ân làm là đưa đội quân tiền sử tiến về thành phố chính, đề phòng khi U linh có động tĩnh thì đội quân tiền sử sẽ được đưa lên vòng đầu, giảm thương tổn cho con bọn họ đến mức thấp nhất.
Đồng thời Thiên Ân cũng cho người thăm dò mọi động tĩnh của các gia tộc lớn và tầng lớp chính trị cao tầng.
Sau khi Thiên Ân đưa ra các chỉ thị tiếp theo cho Hoàng Anh xong, cậu lười biếng duỗi eo nằm trên ban công sưởi nắng. Khác hẳn với phong thái làm việc đại boss vài phút trước, sau khi không có người ngoài lập tức hiện nguyên hình thành một con heo lười biếng.
Erik ngồi bên cạnh không ngừng đút hoa quả cho cậu, hình ảnh hòa hợp đến không thể hòa hợp được hơn.
Giờ này Arthur và Allen mà nhìn thấy bọn họ nhàn nhã như vậy, chắc chắn sẽ tức đến thổ huyết. Đúng là một kẻ thì công việc túi bụi, một kẻ thì nhàn nhã hưởng thụ, bất công đến nỗi không nỡ nhìn thẳng.
" Anh nghĩ bọn chúng sẽ làm gì tiếp theo" Thiên Ân cắn miếng dưa Erik đưa đến rồi vừa nhai vừa hỏi hắn.
Erik lấy khăn lau nước dưa dính trên khóe miệng của Thiên Ân rồi nói.
" Chắc chắn Timmy muốn đánh nhanh thắng nhanh, chiếm được long rồng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ac-quy/2901289/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.