Quản gia Lưu vội chạy lại đỡ ông cụ Lăng đi vào phòng khách ngồi từ từ trấn tĩnh :” Ngài bình tĩnh, bình tĩnh chắc cậu chủ bận quá nên mới không thu xếp được thời gian ..
“Ông không phải nói đỡ cho nó, tán gái thì không chịu tán chỉ biết chúi đầu vào công công việc việc, sớm muộn gì con bé kia cũng đá văng nó ra chuồng gà cho coi “.
“Không được, không được cháu dâu sắp bước vào của rồi không thể để con bé sợ chạy mất được “.
Nói rồi ông cụ ấn máy gọi sang cho Lâm Mộc Dương .
Lâm Mộc Dương lúc này đang vùi đầu vào đống giấy tờ chất như núi mà Lăng Quân giao cho anh tới nỗi mặt trời đã lên tới đỉnh đầu mà vẫn chưa nhét được cái gì vào bụng . Thấy màn hình hiển thị người gọi tới khiến anh bắt đầu than ngắn thở dài ông cháu của ông chủ nhà anh lại có chuyện gì rồi đây.
“Dạ chào ngài ạ
"
“Ờ, thư kí Lâm, Lăng Quân có đó không chuyển máy cho nó nghe máy giúp
tôi"
“D..dạ ...dạ anh ấy không ở văn phòng ạ”
“Hả?Không ở công ty ?Thế nó đi đâu được, hay là cậu thông đồng với nó giấu tôi đúng không, mau bảo nó bắt máy tôi ngay “
“Nhưng mà ngài Lăng anh ấy thực sự không có ở đây ạ . Đã hơn một tuần nay anh ấy không tới công ty rồi ạ “.“Ở bệnh viện ạ
Sau một hồi nghe Lâm Mộc Dương giải thích ông cụ Lăng mau chóng lên xe tới bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-lua-em-lan-nua/3616733/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.