2 tiếng trôi qua, Lăng Quân vẫn ngồi thần người trên ghế chờ đợi, một vài ý tá chạy ra ngoài rồi vào lại hình như bệnh nhân bên trong đang chuyển biến xấu khiến lòng Lăng Quân càng căng thẳng lo sợ không thôi hốc mắt đỏ ngầu đầy những tơ máu .
Đèn màu đỏ của phòng cấp cứu tắt lúc 3 giờ sáng . Tiêu Khải Trạch mở cửa bước ra .
“Ca phẫu thuật thành công rồi, nhưng vẫn cần phải theo dõi thêm vì chất độc trong người em ấy vẫn chưa được lọc ra hết “.
“Uừ . Về nghỉ ngơi đi, vất vả cho cậu rồi “.
“OK mà cậu cũng về đi tôi cho người trông chừng em ấy cho “
“Không cần “
“ Ồ tùy cậu thôi, tôi nghỉ trong phòng làm việc của mình, có gì cứ gọi tôi nhá
Tiêu Khải Trạch nói rồi toan bước đi thì Lăng Quân lại lên tiếng :
“Khải Trạch, cảm ơn
“À không có gì ... đây là nghĩa vụ ... ấy khoan, cậu vừa nói gì cơ, tôi không nghe nhầm chứ “
"
Tiêu Khải Trạch nghe những lời kia từ miệng Lăng Quân mà sốc não há hốc mồm đây có phải thẳng bạn anh quen từ thưở còn lót tã đến giờ không vậy . Vẻ mệt mỏi khi phải phẫu thuật suốt 5 tiếng không ngừng nghỉ giờ lại trở nên vô cùng hào hứng .
“Hahaa người anh em cậu vừa nói gì ấy tôi không nghe rõ, có thể nói lại lần
nữa được không”
“CÚT”
“Này sao cậu trở mặt nhanh thế, nói lại có một câu thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-lua-em-lan-nua/3616267/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.