“Kính chào quý khách . Quý khách cần tôi giúp gì không ạ ?”
“À … không cần . Cảm ơn .”
Nói xong Mộng Đình đi thẳng đến chỗ bày bàn cờ ngắm nghía một lúc lâu ánh mắt vô cùng hứng thú . Ngẫm nghĩ một hồi Mộng Đình quyết định rước bàn cờ này về nhà . Cô mắt ngó nghiêng tìm người nhân viên ban nãy chẳng hay từ lúc nào một người đàn ông cao lớn đang sải bước đến chỗ cô .
“ Tôi muốn bàn cờ này . Thanh toán “ – giọng người đàn ông vang lên đồng thanh với giọng của cô gái nhỏ cùng lúc một người phía sau anh ta đưa tấm thẻ hướng tới chỗ người nhân viên vừa đi đến .
Mộng Đình vô cùng ngỡ ngàng quay sang nhìn người đàn ông thô
lỗ dám cướp đồ của cô mặt hơi nhăn lại khó chịu . Nhìn người đàn ông trước mặt
Mộng Đình thấy hơi quen mắt chợt nhớ tới cái người có chiếc sang xịn tối qua rất giống nhau à không đích thực là một người .
“Vậy phiền cô lấy cho tôi cái tương tự .” – Mộng Đình rời mắt nhìn người đàn ông sang cô nhân viên
nói .
“ Dạ ... Thật xin lỗi quý khách , các món hàng của cửa hàng đa phần đều được nhập với số lượng giới
hạn . Vì thế ... nên.....bàn cờ này là chiếc cuối cùng của cửa hàng rồi ạ “ . Người nhân viên khó xử đảo mắt qua lại nhìn Mộng ĐÌnh cùng người đàn ông
.
“ Thưa ngài nếu được chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-anh-dung-lua-em-lan-nua/3586693/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.