Mấy hán tử có diện mạo và cách ăn mặc không gây chú ý từ cửa sau Trấn Nam Vương phủ đi ra, sau đó nhanh chóng hòa vào đường phố, chia nhau đến những nơi tạm nham như quán rượu, sòng bạc, gánh hát.
Ban đêm, cửa sau phủ lần nữa mở ra, người bên ngoài lặng lẽ đi vào hậu điện.
Tấn Trừ đẩy mạnh cửa sổ để gió đêm cuối thu bên ngoài lùa vào, xua tan ý muốn gϊếŧ người điên cuồng nổi lên trong lòng hắn.
Ngoài điện bóng đêm dày đặc, ánh trăng lay động trên vách.
Sương phòng đối diện đã tắt đèn từ sớm, một mảng tối tăm, không thấy ánh đèn ấm áp mờ ảo, cũng không thấy bóng hình mảnh khảnh phản chiếu bên cửa sổ.
Đèn đỏ trên bàn chập chờn lay động trên khuôn mặt không rõ cảm xúc, chiếu sườn mặt hắn một mảng tàn đỏ.
"Những kẻ lắm mồm còn có người của Trung Dũng Hầu phủ?"
Thái tử đột nhiên trầm giọng hỏi, làm cho trái tim Điền Hỉ nảy lên một cái.
Dù giọng điệu không có quá nhiều cảm xúc nhưng chủ tử hắn đã chọn riêng người này, vậy có nghĩa rằng sẽ không chịu để yên.
"Là thứ ngũ tử của tam phòng Trung Dũng Hầu phủ."
Điền Hỉ nhỏ giọng trả lời sau đó thì ngưng nói nín thở đứng đó.
"Xem ra bình thường phủ bọn chúng chỉ trích cô không ít. Nếu không thì ngay cả đứa con thứ lại cũng dám khoa tay múa chân, tùy tiện nói bừa việc riêng của cô ở bên ngoài."
Điền Hỉ càng khom người thấp hơn, không dám đáp lời.
Cựu thần trong triều vốn không nhận được sự thết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich/1064900/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.