Lúc chân trời trắng xóa, Tấn Trừ buộc lại đai kim ngọc, sắc mặt như thường chỉnh mũ mão đi ra.
Sau khi cung tiễn Thái tử rời đi, lúc này bọn nô bộc chờ ở bên ngoài mới dám vào phòng thu dọn.
Trong phòng bừa bộn khắp nơi, màn che bị xé rách thành mảnh, đệm chăn cũng ngổn ngang nửa vắt trên giường. Người trên giường mềm oặt nằm sấp ở góc giường, tóc tai ẩm ướt tán loạn che đi sự chật vật trên người.
Hai bà tử chỉ huy những hạ nhân khác đổi đệm chăn mới, rồi treo lại màn che. Các bà thì bưng chậu nước và bát thuốc tới, lau mình, đút thuốc cho người trên giường.
Trong mắt bọn họ, lần hầu hạ này là dễ dàng nhất, bởi vì nàng bị giày vò hết sức, cho nên lúc cho uống thuốc trở nên nhẹ nhàng hơn. Không giống ngày thường, nàng ra sức kháng cự, hất bát đổ thuốc, không làm loạn đến long trời lở đất thì quyết không bỏ qua.
Hai bà tử cho uống thuốc xong đều khẽ thở phào.
Sau đó hầu hạ nàng nằm xuống, nhẹ đắp chăn lại.
Ánh đèn tường yếu ớt bao trùm căn phòng chật chội.
Đêm thu lạnh lẽo, ánh nến mờ nhạt, người cuộn mình nằm nghiêng trên giường quay lưng về phía bọn họ. Dù đã đắp chăn kín kẽ nhưng vẫn không kiềm chế được run rẩy cả người.
Hai bà tử biết, không phải là nàng lạnh, chỉ là phản ứng căm hận quá độ.
Bọn họ càng không dám lơ là, canh giữ trước giường một tấc không rời, đề phòng xảy ra chuyện gì bất trắc.
Sau gần nửa canh giờ, bọn họ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich/1064893/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.