Hôm mười lăm tháng tám đó, Tấn Trừ cùng Lâm Uyển ăn sáng.
Như sợ vào ngày gia đình đoàn viên thế này nàng sẽ suy nghĩ nhiều, cho nên sau khi ăn sáng xong hắn cũng không vội rời đi, mà quấn lấy nàng nói chuyện hồi lâu.
Lâm Uyển nhìn sắc trời bên ngoài, cười đùa nói: "Nếu còn không vào cung, chỉ sợ Thánh thượng sẽ phái người đến thúc giục đấy."
Tấn Trừ thấy nàng cười không miễn cưỡng thì hơi yên lòng.
"Đêm Trung thu mới là tiệc chính, hôm nay sắc trời còn sớm, có gì mà thúc giục." Hắn không để ý, nói.
Đoạn, hắn bảo Điền Hỉ chờ ở bên ngoài đi vào.
Điền Hỉ cầm chiếc hộp đựng thức ăn gỗ đàn, dè dặt khom người cúi đầu tiến đến.
Sau khi đến gần thì mở hộp thức ăn, bưng một chiếc đĩa lưu ly sáng loáng bên trong ra, trong đĩa đựng hai chiếc bánh trung thu to bằng miệng chén.
Ánh mắt Lâm Uyển lướt qua chiếc bánh trung thu kia, nhìn sang hắn cười hỏi: "Bánh trung thu Ngự Thiện Phòng làm?"
Tấn Trừ cười nhưng không nói, chỉ đưa tay đẩy chiếc đĩa về phía nàng.
Ban đầu Lâm Uyển cũng không nghĩ nhiều, tiện tay cầm một chiếc chậm rãi cắn một miếng vào miệng.
Hắn thấy nàng ăn, như thuận miệng hỏi: "Thế nào? Có vừa miệng không?"
Lâm Uyển hạ tầm mắt, gật đầu nói khẽ: "Ngoài mềm trong ngọt, vị rất ngon. Có thể thấy được sư phụ Ngự Thiện Phòng rất dụng tâm."
Vừa nói vậy xong, khóe môi Tấn Trừ không nhịn được cong lên.
Đợi bóng dáng Tấn Trừ hoàn toàn biến mất trong trạch viện, Lâm Uyển quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich/1064889/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.