Phút chốc, ánh mắt Phù Cư Kính nhìn chằm chằm vào hai con uyên ương đẹp đẽ trong lòng người đối diện. Quả thực cảm thấy không thể tin nổi, đám công tử trong Kinh thành này lại có thể hoang đường đến như vậy!
"Năm xưa Tấn thế tử đã đọc thuộc Tứ Thư Ngũ Kinh ở Quốc Tử Giám, học tập lời thánh nhân, nhưng hôm nay lại hành động như vậy, quả thực là phụ công giáo dục của thánh hiền!"
Tấn Trừ lại cười: "Phù ngự sử quá lời rồi. Người dạy bảo Tấn mỗ, e là không sánh được với Phù Ngự sử ngươi."
Phù Cư Kính chắp tay hướng về phía Tử Cấm Thành đằng xa, trừng mắt phẫn nộ với Tấn Trừ: "Ta nhất định sẽ bẩm việc này với Thánh thượng, cho dù là hoàng thân quốc thích, cũng tuyệt không dung thứ cho hành động hoang đường, không biết sợ như vậy!"
"Vậy thì làm phiền Ngự sử đại nhân rồi."
"Ngươi!"
Tấn Trừ không để ý đến Phù Cư Kính nữa, ánh mắt lại nhìn hai con uyên ương trong lòng, thở dài nói: "Vốn muốn tìm một nơi an táng các ngươi, lại không ngờ các ngươi chết không đúng lúc, trùng vào ngày lành tháng tốt của nhà người ta. Đất quý phong thủy đã tìm xong rồi, chỉ tiếc, tiểu yên ương của ta không đợi được."
Nói đoạn, hắn tiện tay ném hai con uyên ương xuống cầu, nói: "Thôi vậy, ném đi, có lẽ chúng nó không có cái mệnh kia."
Dứt lời, hắn cầm dây cương, quay đầu ngựa, cầm roi vung lên, sau một tiếng quát lớn, thúc ngựa phi nhanh về phía trước cầu.
Đội ngũ đón dâu không ngờ hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich/1064863/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.