Edit: Thỏ
Phùng Tầm Kha ngồi xổm nhìn Lưu Quế Lệ dùng hai tay ôm đầu, ngữ khí hắn bình thản như đang kể chuyện. “Cháu vẫn nhớ khi còn bé, chú và dì đưa cháu về nhà chăm sóc cho. Hai người là cha mẹ Dung Dung, cháu cũng không muốn thành ra như vậy.”
Lưu Quế Lệ ngẩng đầu, cô cầm lấy cánh tay của Phùng Tầm Kha, vội vàng nói: “Đúng vậy, Tiểu Kha nhớ hết tất cả sao? Nếu còn niệm chút tình xưa, dì mong cháu tách khỏi Dung Dung, xem như dì van cháu đó!”
“A, dì còn chưa hiểu.” Phùng Tầm Kha rút tay của mình đi, nhặt con dao gọt hoa quả lên, trầm thấp hỏi. “Chú hiểu chưa?”
Cao Toàn Đức gật đầu liên tục. Giờ phút này y chỉ muốn được cởi trói, còn chuyện tiếp theo giải quyết như thế nào tính sau. Tuy nhiên tâm trạng A Lệ vẫn đang bất ổn, tính cách Phùng Tầm Kha thì kỳ quái; tựa như hắn không làm gì nhưng tức khắc sẽ làm gì ngay.
“Trước hết cháu thả chú ra đã, chuyện của bọn cháu… từ từ nói. Chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết…”
Phùng Tầm Kha lắc lắc con dao trong tay, cúi đầu dường như đang ngẫm nghĩ điều gì, trầm ngâm chốc lát. Sau đó hắn nhẹ nhàng hỏi: “Giải quyết ư?” Phùng Tầm Kha nghiêng đầu mỉm cười với Cao Toàn Đức, “Được, giải quyết.”
“Cháu muốn Dung Dung, cháu yêu Dung Dung, cháu muốn chung sống với cậu ấy như quan hệ của chú và dì. Đời này kiếp này không ai có thể khiến cậu ấy rời xa cháu, ngay cả Dung Dung cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-yeu-thuong/3296889/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.