Edit: Thỏ
Ba ngày sau Cao Dung vẫn luôn tránh mặt Phùng Tầm Kha. Không biết vì xấu hổ hay vì nguyên nhân khác, tuy rằng Phùng Tầm Kha có khi sẽ đến lớp Cao Dung tìm, nhưng cậu vẫn nhanh chân trốn vào WC hoặc cố tình đùa giỡn cùng bạn bè trong lớp. Tan học đã có mẹ cậu đưa đón nên hai người không thể gặp nhau.
Tựa như đã biết thái độ của Cao Dung, mấy ngày kế tiếp Phùng Tầm Kha không đến tìm Cao Dung nữa, ngay cả lấy sách Toán cũng do người khác đi lấy cho hắn.
Tuy rằng trong lòng Cao Dung nhẹ nhõm, nhưng mất mát vẫn chiếm phần hơn. Cậu không hiểu nổi bản thân mình, chỉ muốn trốn tránh Phùng Tầm Kha. Cứ nghĩ tới chuyện xảy ra hôm đó, thậm chí cậu còn cảm nhận được độ ấm bao phủ cổ tay. Rõ ràng tay hắn vẫn luôn lạnh lẽo, nhưng xúc cảm truyền sang nóng rực như thiêu đốt Cao Dung.
Trời sụp tối rất nhanh. Cao Dung nằm ở trên giường, bất kể thế nào cũng không ngủ được. Chỉ cần nhắm mắt lại trong đầu sẽ hiện lên đôi mắt xanh thẳm phủ đầy sương khói của Phùng Tầm Kha, nhớ cả giọng điệu thì thào bên tai cậu: “Dung Dung.” Như là một thiếu niên phảng phất nét ưu thương, lại mang theo nghi hoặc và khó hiểu, bấy nhiêu đủ khiến người khác đau lòng.
Cao Dung càng ngày càng khó chịu, cậu nhổm dậy ngồi thừ. Cậu không biết đêm nay vì đâu mà trằn trọc, giống như có hòn đá đè nặng trong tim. Cậu phải làm cái gì đó để cân bằng cảm xúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-yeu-thuong/3296870/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.