Hè sang Thu tới
Những cơn gió thu man mát lâng lâng cùng nắng vàng dịu dàng, tiết trời yên bình dịu dàng, lại khiến lòng người mênh mang trầm lặng, không hẳn là u buồn, nhưng cũng không thể là vui tươi…
Ngày trước Dung Âm thường rất thích tiết trời mùa thu…Mùa của nỗi nhớ, của chia ly tương phùng…Thật ra cô cũng không dám nhận mình lãng mạn, có thể dựa vào tiết trời mang mác ấy sáng tác được vài áng thơ hay một câu truyện tình khắc cốt ghi tâm, chỉ là vì nếu như vào mùa thu thì cô có thể thoải mái mà mặc sức u buồn, không cần che dấu cảm xúc….nếu như có ai hỏi thì đổ dồn cho thời tiết là xong…
Vậy mà bây giờ, mặc cho ánh nắng vàng màu mật ong cùng những cơn gió heo may se sắt vẫn buồn buồn như thế, mà trong lòng cô lại chẳng cách nào trầm mặc cho được.
Cảm giác lâng lâng như đi trên mây trên gió, mỗi sáng thức dậy đều như thể nhìn thấy ánh nắng ban mai cũng mang màu hồng rực…Chẳng phải là trong lòng đã bị anh lay động, ngay cả trong từng nhịp thở cũng ngập tràn tình yêu của anh hay sao?
Cuộc sống trở lại êm đềm, hay là năm tháng sôi động một cách bình yên…Dung Âm cũng không biết nữa…Chỉ cảm thấy những tháng ngày qua như thể một giấc mộng dài….tỉnh giấc mọi thứ đã như thể mưa hoa gió bay…
Cha cô và chú Phúc đã dọn về căn nhà cũ, quay trở lại nơi đong đầy kỉ niệm của cha mẹ cô. Hai anh em lại như thể trở về khoảng thời gian thủa trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-diu-dang-thu-ky/580397/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.