Hít vào một hơi dài thượt, nốt chu sa trên gò má của Khang Kiều nhô cao lên theo chiếc má căng phồng của cô…Khang Kiều thở hắt ra, trong đôi mắt sắc sảo không hề có chút thân thiện nào chiếu về gương mặt tươi tỉnh không kìm nổi nụ cười phô ra hàm răng trắng tinh. Kiến Hào nhìn Khang Kiều như nhìn thấy giấc mơ không tưởng đột ngột trở thành hiện thực, đầy ngập hạnh phúc và hạnh phúc!
_ Khang Kiều….
_ Suỵt!
Đáp lại sự hào hứng đang bùng lên như một ngọn lửa được chất thêm củi của Kiến Hào, Khang Kiều lại vô cùng bình thản, ngón tay cô chặn lên đôi môi đẹp mê hồn làm ra một động tác muốn đối phương im lặng. Quay người lại đóng cánh cửa gỗ sau lưng, tiếng ồn ào từ ngoài hành lang vọng vào đã không còn làm căn phòng nhộn nhạo nữa, cho dù tiếng nhạc vẫn dập dìu ngoài cánh cửa…
Đôi mắt Khang Kiều lướt qua gương mặt của Kiến Hào, đôi môi cô khẽ tách ra để đầu lưỡi lướt qua cánh môi căng mọng ẩm ướt. Hàm răng trắng tinh khẽ siết lấy cánh môi trên căng mọng, mạnh đến mức khiến Khang Kiều còn cảm giác ẩn ẩn đau….Chỉ có thế thôi cũng đủ chứng minh cô đang đấu tranh tư tưởng mạnh mẽ tới mức nào để thời khắc này đứng ở nơi đây, đối diện với người mà cô ghét cay ghét đắng này…!
Kiến Hào cũng không vội, dù sao hôm nay cũng là cô tự chủ động tìm hắn…vậy nên cũng không việc gì phải vội, cứ từ từ tận hưởng cảm giác lâu lắm rồi hắn mới được cảm nhận….
Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-diu-dang-thu-ky/580384/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.