Tạ Lâm rời đi rồi, Triệu Tri Ân cũng không biết bản thân đã mang bộ dạng gì mà ngồi xuống dùng bữa cùng với Dịch Dương, cũng không biết thứ mình đang nhai nuốt trong miệng rốt cuộc có mùi vị gì. Gã là thực sự để tâm đến sức khỏe của hắn hay là để tâm đến thái độ của y, gã cũng chẳng thể nào thấu tỏ? Trong công việc Triệu Trí Ân sắc bén tinh tường, giải quyết vấn đề nhanh gọn lẹ, trong cuộc sống gã là một người có quy tắc và tính tự chủ cao, thế nhưng trong chuyện tình cảm gã lại quá ư ngu muội ngốc nghếch, không xác định được tâm ý rõ ràng.
Bồi Dịch Dương dùng bữa xong, Triệu Trí Ân như kẻ mất hồn, lững thững rời đi.
Lúc bước đến hành lang, gã lại không tự chủ được mà ngó qua phòng làm việc của Tạ Lâm. Vốn nghĩ bên trong sẽ chẳng có ai, nào ngờ tầm mắt vô tình bắt gặp một dáng vóc quen thuộc đang ngồi xem văn kiện.
Cảm nhận được ánh nhìn, đối phương hơi hơi ngẩng đầu lên, lập tức đứng hình, ngây ra như phỏng.
Bất ngờ bị đôi đồng tử nhạt màu lia tới, Triệu Trí Ân không kịp né tránh liền cố gắng tỏ ra bình thản tự nhiên mà chậm rãi vào phòng.
"Chẳng phải anh nói là có hẹn với đồng nghiệp đi ăn trưa sao?" Gã dùng giọng điệu hỏi thăm giữa bạn bè với nhau mà bắt chuyện.
"Chợt nhớ ra, còn có rất nhiều bản hợp đồng gấp vẫn chưa duyệt kịp, nên ở lại làm nốt cho xong. Dù gì cũng không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3740855/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.