Triệu Trí Ân một thân tây trang giày da bước ngang qua đại sảnh rộng lớn đi thẳng đến thang máy chuyên dụng dành cho những quản lý cấp cao trong công ty, điềm tĩnh, thản nhiên đặt chân lên tầng 29.
Lúc gã định tiến vào thì cánh cửa trước mặt đột ngột mở ra. Tạ Lâm ôm theo cả đống hồ sơ cùng văn kiện chất cao như núi, mặt mày phờ phạc, ấn đường tối đen.
"Trợ lý Tạ quả thực siêng năng nha!" Triệu Trí Ân cố tình trêu chọc.
"Anh là đang cười trên nỗi đau của người khác đó giám đốc Triệu." Y nghiến răng nghiến lợi lườm đối phương một cái.
Gã cũng chỉ nhún vai tỏ vẻ đắc ý rồi lách ngang qua người Tạ Lâm mà đẩy cửa bước vội vào trong.
Kể từ ngày uống rượu say rồi ngủ lại nhà y, mỗi lần hai người gặp nhau đều không tránh khỏi buông vài câu đâm chọt, trêu tức. Tuy lúc đó chẳng xảy ra cớ sự gì vượt quá giới hạn nhưng chung quy cũng đã có va chạm nên rất khó lòng an tĩnh lại như xưa.
Giữa gian phòng đơn điệu rộng lớn, Dịch Dương trầm mặc ngồi tựa lưng trên ghế xoay. Toàn thân hắn bao phủ một loại khí tức lạnh lẽo u ám dọa người. Đôi mắt phượng hắn đầy tơ máu, đăm đăm nhìn về phía chiếc điện thoại cảm ứng đangđặt yên trên bàn.
Triệu Trí Ân không rõ tâm tình của gã lúc này là gì nữa. Vừa đau lòng xót dạ lại vừa tức giận hờn ghen.
"Tao không hiểu mày vác cái bộ dạng sống dở chết dở này đến công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3720132/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.