Buối sáng, chăng biết vì cớ gì mà một Hàn Doãn Thiên đã bị nuôi thành mèo lười lại đặc biệt dậy sớm. 
Anh đưa tay dụi mắt, mãi đến khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh thì hiện hữu trong đôi đồng tử đen láy nhập nhèm chính là mảng da thịt màu mật ong tràn đầy sức sống. Nhìn xuống một chút liền có thể thấy phần cơ bụng sáu múi săn chắc đang được chiếc áo ngủ lỏng lẻo che đậy hững hờ. Xuống thêm chút nữa thì dừng lại tại bộ vị nam tính nào đó của đàn ông đang có dấu hiệu ngẩng cao đầu dựng đứng. 
Doãn Thiên khó khăn thu tầm mắt, vốn định nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay rắn rỏi hữu lực của Dịch Dương, nào ngờ đối phương lại bất giác siết chặt lấy eo anh, khiến cả khuôn mặt thanh tú vùi vào lồng ngực hắn. Đôi môi mỏng cũng vừa vặn chạm vào vùng da non trơn láng mịn màng. 
"Đừng nháo! Để anh ôm em thêm một chút." Giọng nói khàn khàn biếng nhát truyền đến từ đỉnh đầu làm cho 
Doãn Thiên cứng đờ, hoảng hốt. 
Anh nhanh chóng nằm im, phiến môi cũng khẽ khàng bặm lại, tránh tiếp xúc cận kề. Thế nhưng cái thứ nào đó ở bên dưới của hắn cứ không yên phận cọ cọ vào đùi. Tuy cách lớp vải thô vẫn khiến anh cảm nhận được đôi phần hùng dũng. 
Doãn Thiên khéo léo nhích ra xa một khoảng, nói gì thì nói củi khô lửa gần, rất dễ bốc cháy. 
"Dịch Dương!" Doãn Thiên thăm dò gọi. 
"Mấy giờ thì anh lên máy bay?" 
"10 giờ." Hắn đáp, tiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3715617/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.