"Mẹ kiếp! Một đám vô dụng! Cút! Cút hết ra ngoài cho tôi!"
Trần Bình vừa bước đến cửa đã nghe thấy tiếng mắng chửi xối xả phát ra từ phòng chủ tịch tập đoàn Dương thị.
Kèm theo đó là bộ dạng cuống quýt rời đi với gương mặt tái xanh chẳng khác gì dân tị nạn của đám trợ lý và trưởng phòng cấp cao.
"Trần tổng." Bọn họ nhìn thấy lão thì cúi thấp đầu chào hỏi.
Trần Bình cũng chỉ tùy tiện ứng đáp qua loa rồi chậm rãi tiến vào.
"Có chuyện gì vậy?" Lão rất tự nhiên mà ngồi xuống ghế sofa, thong thả bắt chéo chân thưởng thức vẻ mặt tối sầm giận dữ của người nào đó.
Dương Đình Thông cố gắng điều chỉnh lại biểu tình điên cuồng trên mặt, gã hít thở thật sâu để làm mình bình tĩnh rồi cầm một mớ giấy tờ ném đến chỗ Trần Bình.
"Nhìn xem!" Gã lạnh giọng, uể oải tựa lưng lên thành ghế, phiền não nhu nhu ấn đường đang nhíu chặt tối đen.
Người đối diện miễn cưỡng nhặt sấp tài liệu trên bàn, cẩn thận xem xét, thần sắc cũng bắt đầu méo mó khó coi.
"Cái quỷ gì đây? Đợt hàng lần này...sao lại bị cục hải quan chặn kiểm?"
"Ông hỏi tôi...tôi biết hỏi ai đây?" Dương Đình Thông gắt gỏng lớn tiếng.
"Không chỉ có việc nguyên liệu nhập từ Busan về bị chặn mà ngày hôm qua người bên sở cảnh sát và nhân viên điều tra thuế cũng mò đến Goldent. May mắn thay, tôi có người quen tiết lộ trước thông tin nên đã chuẩn bị sẵn phương án đối phó. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3715615/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.