Dịch Dương ngồi bắt chéo chân ở trên ghế sofa, vừa thong thả thưởng thức tách trà ô lông thượng hạng trên tay, vừa bình thản lật xem tạp chí.
"Xem ra Dịch tổng ngài đây thật nhàn hạ quá nhỉ? Đâu có như tụi này, cắm đầu cắm cổ vào công việc xông pha nơi chiến trường đối phó với giặc ngoại xâm. Mình thì dốc sức đi bảo vệ giang sơn cho người ta, người ta lại vì mỹ nhân mà không màng thiên hạ. Haizz...Thật là tủi thân." Triệu Trí Ân vừa bước vào phòng đã than thân trách phận, ngồi bệch xuống vị trí bên cạnh mệt mỏi thở dài.
Tạ Lâm cũng làm ra vẻ mặt đáng thương vì bị vứt bỏ, thấp giọng cảm thán.
"Giám đốc Triệu à, tôi cũng đâu có thua gì anh.Tôi cũng vì người ta mà hết lòng bày mưu tính kế, để người ta có vợ. Rốt cuộc trước ngày người ta đi hưởng tuần trăng mật, người ta quăng tôi cho anh đó thôi. Tôi cũng thật là quá tủi thân."
Dịch Dương ngồi nghe cặp bài trùng kia kẻ đàn người hát, kẻ xướng người họa mà nhức hết cả đầu. Hắn hiện tại chẳng khác gì một hôn quân ham mê tửu sắc đang đứng trước sự lên án của quần thần hai bên.
"Được rồi...được rồi." Dịch Dương cũng bắt đầu hùa theo, giả vờ như rất ăn năn hối lỗi, nịnh nọt rót trà đẩy đến chỗ của hai vị "thái sư" áy náy giải bày.
"Trẫm cũng vì chuyện chung thân đại sự thôi. Mong chư vị ái khanh hãy thông cảm cho trẫm, đợi đến ngày trẫm lập hậu, trẫm nhất định sẽ báo đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3650781/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.