Bình thường, Diễm Trang ăn mặc rất hở hang, gợi cảm. Cô ưa chuộng những thiết kế cao cấp cắt xẻ táo bạo đến từ các nhà mốt hàng đầu. Gương mặt lúc nào cũng trang điểm một lớp phấn son dày cộm. Làn tóc xoăn uốn nhẹ ở phần đuôi nhìn rất ra dáng một tiểu thư sành sỏi, chất chơi.
Thế nhưng hôm nay trông cô lại rất khác...
Mái tóc đen dài được duỗi thẳng xõa ngang eo, trên người mặc một chiếc váy trắng hai dây kiểu cách vô cùng đơn giản. Và đặc biệt gương mặt diễm lệ chỉ dặm chút phấn hồng.
Đám người hầu trong nhà thoạt đầu nhìn thấy cô đều ngây người ngơ ngẩn. Bởi lẽ dáng vẻ này quá giống Diệp Mẫn Quân.
Cô ả hôm nay đi xuống bếp, còn chủ động phụ giúp thím Trương làm bữa tối với vài món canh rau.
Chạng vạng Dịch Dương về, lúc nhìn thấy Diễm Trang đang chăm chú nấu ăn thì đứng lặng ngoài cửa, đầu quả tim thặt chặt nghẹn ngào.
Cô quay ra thấy hắn, liền mỉm cười một cách thơ ngây.
"Anh..anh về rồi. Anh đợi thêm một chút...em đang xào..."
Diễm Trang còn hưa nói hết câu, Dịch Dương đã tiến đến ôm chầm lấy cơ thể nhỏ bé thân quen.
"Dương..."
Hắn im lặng không nói, vòng tay rắn rỏi siết chặt người trước mắt vào lòng. Từ sâu trong đôi đồng tử đen huyền hiện lên nỗi sầu thương khó tả.
Cảnh tượng đẹp đẽ kia làm tim anh nhức nhói, khuất nghẹn mất vài giây.
Anh đứng khựng ở cửa, Diễm Trang thấy vậy liền nhướn mày nhìn đầy khiêu khích hơn thua.
...----------------...
Những ngày sau đó, Dịch Dương luôn tranh thủ về nhà từ rất sớm, thái độ đối xử với Diễm Trang cũng thay đổi rất nhiều.
Hôm nay ở công ty có tổ chức một buổi party chiêu đãi khách hàng và nhân viên xuất sắc thế nên mãi đến tận nửa đêm hắn mới trở về, trên người còn nồng nặc mùi rượu.
Dịch Dương vừa vào phòng không được bao lâu thì Diễm Trang bước tới.
Cô giúp hắn cởi ra áo khoác, rồi lấy khăn cẩn thận lau cơ thể đối phương.
Bất chợt Dịch Dương vươn tay ghì chặt ả vào lòng, thiết tha gọi nhỏ:
"Mẫn Quân! Anh mệt quá! Em cho anh dựa dẫm vào em một chút có được không?"
Ánh mắt Diễm Trang chợt hiện lên một tia ghen tức, tuy bây giờ người đàn ông trước mặt đối với cô dịu dàng hơn, trân trọng hơn, yêu thương hơn ngày trước rất nhiều. Thế nhưng tất thảy sự ôn nhu mềm mỏng này đều không phải dành tặng cho cô mà chỉ là sự phó thác thế thân cho đoạn tình đã lỡ.
Cô tức giận đập tay vào ga nệm, chỉ biết ngậm ngùi mặc lại đống quần áo dưới sàn rồi xấu hổ rời đi.
Đêm đó, Dịch Dương không ngủ, nửa đêm lại lặng lẽ bước vào phòng Doãn Thiên. Hắn ngồi cạnh mép giường, suy tư nhìn cậu trai trước mắt.
Tâm trạng rối bời...đầu óc ngổn ngang.
...----------------...
Hôm sau, nhân lúc Dịch Dương đi làm còn chưa về nhà, Diễm Trang đã lén lút bước vào phòng của Mẫn Quân thăm dò một chút.
Cô thật sự muốn biết, người con gái kia rốt cuộc tốt tới mức độ nào mà khiến hắn phải nhớ mãi không quên. Thế nhưng đợi đến khi nhìn thấy những bức ảnh thân mật vui vẻ của hai người treo kín cả mặt tường, lòng cô ta lại sinh ra ghen tức.
Khung gỗ bên ngoài đã hoàn toàn hư hỏng may mắn thay là tấm ảnh bên trong vẫn nguyên vẹn chẳng có xây xước gì.
"Xin lỗi! Anh thật vô dụng quá! Anh lại không bảo vệ được em rồi." Hắn ngồi sụp xuống sàn, tỉ tê khóc lóc. Nhặt từng kỷ niệm xưa ôm trọn hết vào lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]