Dưới tàng cây, hai người đàn ông sóng vai mà đứng, giống như vừa mới tản bộ đến đây, “Tôi nhớ là có dạy cậu ta trở thành một người thanh niên thích khóc đâu nhỉ.” Ánh nắng màu đỏ tía dừng trên vai của Feston, người bên cạnh hắn tựa hồ đang nhớ lại những ngày đã qua, “Năm đó cậu ấy là một đứa nhỏ rất thích khóc, đã vậy còn trầm mặc ít nói nữa chứ.”
Bọn họ tiến đến gần Nile, dưới mặt đất chiếu xuống cái bóng của bọn họ, bọn họ quả thật vẫn tồn tại, khuôn mặt càng chín chắn hơn so với trong ký ức, vẫn cao lớn như trước, hơn mười năm qua, thời gian giống như đặc biệt có ưu đãi đối với bọn họ, nó giống như gọt dũa tạo hình trên khuôn mặt người ta, nhưng cố tình lại tăng thêm vài nét quyến rũ nhất cho bọn họ, một chút dấu vết của năm tháng cũng không làm cho bọn họ thay đổi quá nhiều….
Nụ cười của chú Ian vẫn như cũ, ung dung phóng khoáng, làm cho người ta cảm thấy ấm áp đồng thời lại ẩn chứa vài phần thâm trầm khó dò, chú ấy khoanh hai tay trước ngực, dựa vào người của chú Feston, phong cách nổi bật lại trở nên trầm xuống vài phần, mà người bị chú ấy dựa vào chính là người đàn ông kia, Caesar đã rời khỏi FBI hơn mười năm, hành tung mất dạng, dùng tư thế thả lỏng, hai tay đút vào túi quần.
Ánh mắt màu xám tro thâm thúy vẫn mang đến cảm giác áp bách, Feston Kada vững vàng bình tĩnh và lạnh lùng hơn lúc trước, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102444/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.