“Tình huống của cậu ấy thế nào? Tôi muốn biết sau này có tạo thành ảnh hưởng gì hay không.” Trên xe cấp cứu, Feston nghiêm mặt hỏi nhân viên cấp cứu.
Bận bịu tay chân thì làm sau còn có thời gian để trả lời, nhân viên cấp cứu vừa nâng mắt lên định nói cái gì đó thì liền nhìn thấy vẻ mặt của Feston, ngay lập tức nuốt xuống lời muốn nói, “…Theo tình trạng của vết thương thì có thể nói là anh ấy rất may mắn, tôi nghĩ là không thành vấn đề, không có gì ảnh hưởng.”
“Tốt nhất là như vậy” Nhìn chằm chằm vết thương đang chảy máu, tầm mắt của Feston vẫn không hề nhúc nhích, nhân viên cấp cứu nhất thời cảm thấy đầy áp lực.
Vài người vây quanh người bị thương để tiến hành cấp cứu, không biết rốt cục nên xem tình huống này là như thế nào, so với người nhà của nạn nhân thì nạn nhân lại thản nhiên như thường, “Anh không đi xuống dưới xem tình hình à? Hiện trường kia cần rất nhiều người mới có thể dọn dẹp sạch sẽ đó.”
Nụ cười lành lạnh chợt lóe lên, nhìn nhân viên cấp cứu sát trùng vết thương cho hắn rồi chuẩn bị gắp viên đạn ra, Phong Triển Nặc liếc mắt nhìn bên ngoài cửa sổ, nhân viên ra ra vào vào trong viện bảo tàng cũng không ít, hiện trường vẫn rất lộn xộn, nhưng mà lúc này Feston lại ở bên cạnh hắn.
“Tôi ở đây với cậu, xem bọn họ gắp viên đạn ra khỏi tay của cậu, không nhìn thấy cậu an toàn thì tôi sẽ không đi đâu hết.” Nghiêm mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-ai-sat-thu/3102407/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.